Tôi và cô ấy yêu nhau đã tròn ba năm, nhưng trước đây chưa từng gặp gỡ phụ huynh hai nhà. Năm nay, trong một dịp tình cờ, bố mẹ và chị gái tôi đã gặp mặt cô ấy. Tất cả mọi người đều tỏ ra lúng túng vì chưa chuẩn bị gì về mặt tâm lý.
Khi về nhà, bố mẹ một mực bắt tôi phải chia tay. Lý do của các cụ thật đơn giản: “Cô ta không hợp với con. Một người xuất thân từ nông thôn, sao có đủ điều kiện để cùng con lập nghiệp tại Đức”. Tôi nghe mà điếng người. Tình cảm gắn bó suốt ba năm, sao có thể dễ dàng rũ bỏ. Thực lòng, tôi rất yêu cô ấy, nên cũng đang nghĩ cách để đưa bạn gái đi cùng, nhưng một khi cha mẹ không đồng ý, tôi chỉ còn nước buông xuôi.
Vài ngày trước, tôi chủ động tìm gặp nàng để chính thức nói lời chia tay. Người yêu tôi thành thực chia sẻ: “Kể từ ngày gặp người nhà anh, em đã biết chúng ta sẽ có kết cục thế này. Chuyện chia tay chỉ sớm muộn mà thôi. Em muốn anh hiểu rằng, tình cảm em dành cho anh là thực. Dù bao lâu, em cũng có thể đợi anh, chỉ cần anh quay về”. Nói xong, cô ấy òa khóc, cả đêm cứ ôm chặt lấy tôi không rời.
Trước kia, chúng tôi chưa từng chung đụng giường chiếu. Nhưng sau chuyện này, cô ấy bỗng mạnh dạn đề nghị hai đứa ở bên nhau một tuần. “Anh hãy rủ lòng thương mà quyên tặng tinh trùng cho em, để em có một đứa con rồi ở vậy suốt đời chứ không muốn chung đụng với người đàn ông khác. Hãy vì hạnh phúc của chính mình và vì sự bình yên sau này của em, xin anh đừng nói chuyện này với ai”, nước mắt lưng tròng, cô ấy khổ sở van nài tôi.
Nhìn người con gái tôi yêu suy sụp như vậy, tôi thật không biết nên làm cách nào. Những lời nói ấy khiến tôi cảm động vô cùng. Dù đã muốn rũ bỏ mọi chuyện, nhưng lại không đành lòng. Tối qua, tôi đã to tiếng với cha mẹ vì muốn bảo vệ cho người mình yêu. “Con có thể làm bất cứ điều gì vì cô ấy, hy vọng mọi người không can dự vào việc của con. Nếu muốn tốt cho con, bố mẹ hãy giúp cô ấy làm thủ tục xuất cảnh để chúng con cùng bay sang Đức!”, tôi hùng hồn tuyên bố.
Nhưng chị gái lại cho rằng, tình yêu của chúng tôi không hề bền chặt như hai đứa vốn nghĩ. Xuất ngoại và kết hôn là hai việc trọng đại của đời người, không thể ào ào quyết định theo cảm tính. Thực ra, lời của chị cũng có lý. Đời người còn dài, việc phía trước đâu thể tiên liệu, chưa kể trước đây, cô ấy cũng có lần lừa dối làm tổn thương lòng tự trọng của tôi. Tối qua, tôi không tài nào chợp mắt, trong lòng đầy mâu thuẫn, vừa không muốn cắt đứt mối quan hệ suốt ba năm qua, vừa không nghĩ ra cách thuyết phục gia đình tin tưởng người mình yêu.
Không hiểu, cô ấy có thực sự yêu tôi? Liệu tôi có nên giữ cô ấy lại bên mình và cùng nhau sang Đức hay tôi phải từ bỏ kế hoạch lập nghiệp để bảo vệ tình yêu? Cô ấy muốn có con với tôi và cam tâm tình nguyện làm một bà mẹ đơn thân suốt đời. Tôi không hiểu mục đích thực sự trong lời cầu xin ấy…
Chuyên gia tâm lý cho biết, rất nhiều người từng thắc mắc với họ: “Tình yêu bền chặt nhất vào thời điểm nào?”. Theo các chuyên gia, chỉ khi hai người quyết tâm gắn bó bên nhau trọn đời, nhưng vì một ngoại lực nào đó khiến họ không thể đến với nhau, tình yêu mới được xem là đẹp và bền chặt nhất. Một tình yêu thực sự lại thường kỳ quái như vậy. Khi bạn cố gắng rũ bỏ nó, nó càng bám riết lấy mình. Nhưng còn chàng trai trong câu chuyện trên lại ở trong hoàn cảnh khác. Anh ta đã do dự, thậm chí không đủ tin tưởng vào người mình yêu. Cách biểu hiện ấy, bất kể là sai hay đúng, đều thể hiện rằng, anh ta đã không còn toàn tâm toàn ý với một nửa của mình.
Nếu vì muốn níu giữ tình yêu mà từ bỏ ý định xuất ngoại, hay quyết tâm đưa cô ấy đi cùng, đều là những giải pháp sai lầm. Bởi chỉ sau một thời gian ngắn, anh ta sẽ nhận ra tình cảm dành cho người yêu không mấy sâu đậm, hoặc cuộc sống không hề hòa hợp. Điều đó thật quá bất công với người con gái.
Giải pháp tốt nhất lúc này là cả hai hãy cùng bình tâm để xem xét mọi việc, sau một quãng thời gian thử thách, nếu tình cảm chân thực, thì sau này vẫn có thể tìm cách được ở bên nhau.
“Quyên tặng tinh trùng” để sinh con không phải là chuyện đùa. Đứa trẻ chỉ nên ra đời khi tình yêu đã chín muồi và hôn nhân ổn định. Sinh linh bé bỏng ấy chính là kết tinh của tình cảm nam nữ, cũng bao hàm cả trách nhiệm của hai người. Nếu trong tình cảnh hiện tại, mù quáng nghe theo lời cầu xin của cô bạn gái, đồng nghĩa với việc cả hai người đều không xác định được ý nghĩa của cuộc đời mà hành xử thiếu nhân đạo. Dù yêu hay không, người con trai cũng không nên nhắm mắt làm liều. Khi tình yêu tan vỡ, sự hiện diện của đứa trẻ sẽ trở thành gánh nặng cho cả hai. Hoặc nếu tình cảm của họ là chân thực, nhưng chàng trai vẫn rũ bỏ ra đi, để mặc người mình yêu sinh và nuôi con cho mình, hành động ấy càng thiếu trách nhiệm và đáng lên án.